Thứ Tư, 5 tháng 8, 2015

Thèm yêu...

01:25 Posted by Unknown No comments

Em thích, thích tất cả những điều mà các cặp đôi thường làm chứ không phải cứ luôn giả tạo với cảm xúc của chính mình rằng em khỏe, em ổn, em đủ mạnh mẽ mà chẳng cần ai.



Trái tim ơi, ta đã cô đơn quá đỗi, rồi thoạt nhiên giật mình tự hỏi, vết thương lành chưa khi một ngày ta bỗng thẫn thờ, ngồi đây và bất chợt thèm yêu.

Đôi khi đầu óc con người có một khoảng thời gian lắng đọng, ngừng trôi, như một ân huệ để ta tìm về và nhìn lại quá khứ, liệu ở đây ta còn gì, được gì và mất gì để rồi học cách vứt bỏ và buông lơi, dường như em đã sống trong cái quá khứ tàn nhẫn kia lâu lắm rồi, buồn cũng nhiều và đau cũng đủ, em còn gì sau một cuộc tình tưởng chừng vĩnh cửu xa xôi, họa chăng điều còn xót lại trong em là một trái tim đã lành nhưng lạnh tanh và trống rỗng, năm cứ thế dần trôi, tháng cứ thế dần qua, rồi bỗng một ngày bất chợt nghe tim mình rộn rã lên tiếng " Một mình như thế đủ lắm rồi, tình cũ đã tan, người xưa cũng nhạt, thương lấy chính mình và yêu đi thôi ".


Anh biết không em thích là cà những chốn đông người qua chứ không phải một góc tối nơi quán quen café cũ...một mình. Em thích nũng nịu, thích kiêu kì, thích hờn thích dỗi, thích khóc thét lên cho dù mình có lỗi hay không, thích một vòng tay ngày đông, thích một bờ vai tựa vào những chiều gió lộng...Em thích, thích tất cả những điều mà các cặp đôi thường làm chứ không phải cứ luôn giả tạo với cảm xúc của chính mình rằng em khỏe, em ổn, em đủ mạnh mẽ mà chẳng cần ai.

Ừ thì em dối người, dối lòng nên anh gì đó ơi, anh ở đâu và đến khi nào anh mới kịp đến, đến với ai...Đến với em...

Em đã thôi mệt mỏi, tim cũng đã quay về với từng nhịp đập nóng hổi, bàn tay đơn độc kia khao khát tìm người sánh đôi nhưng tim thì nhất quyết không cho yêu vội, một mực khăng khăng chờ đúng lúc đúng người, đúng là anh rồi thì mới cho yêu. Vậy thì anh là ai, anh là ai mà tim em trân trọng và bảo bọc nhiều như thế, có thể nào xuất hiện để mắt được nhìn và tim được tìm thấy nhau có được không anh?

Ngày mai nắng lên, chờ ai, chờ anh và chờ yêu......


Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015

Anh ơi ... Anh nhấc máy đi :(

02:13 Posted by Unknown No comments

Em bối rối với những câu hỏi trong đầu, anh nhớ em, anh quan tâm em, nhưng anh im lặng và lẩn tránh sự tìm kiếm của em, vì sao vậy?


Em và anh gặp nhau là định mệnh, là duyên là số hay là điều gì mang lại thì em không còn quá bận tâm nữa, điều em bận tâm là mình đã bên nhau, đã cười rất nhiều, đã yêu thương rất nhiều khi bên nhau.

Sóng gió đến bất ngờ quá, em còn đang vui với những tin nhắn khoe anh món ngon em làm, khoe anh cuốn sách em đang thích đọc, anh cũng vừa nói rằng hôm nào đi xem bộ phim em thích nhé.

Thời gian đang như cả thế kỷ trôi qua, ngày nào cũng là việc đầu tiên mở máy tính xem có tin nhắn nào từ anh hay không, vẫn chỉ trạng thái đã nhận, anh còn chẳng đọc, lời cuối cho em chỉ là một bức ảnh anh đang đi đường gửi vội.

Em vẫn qua cửa hàng anh, vẫn gặp anh ở đó, vẫn thấy trong mắt anh sự trìu mến thân thương, sao lúc ấy em muốn xung quanh chẳng còn ai ngoài chúng mình để em được chạy đến ôm anh từ phía sau. Em nhìn dáng anh quen thuộc, đứng đó, cười với em, hỏi chuyện em, mà sao em không thể bình thường như lần đầu tiên qua đây, cười lại, nói chuyện lại một cách tự nhiên nhất.



Ngay cả khi lái xe qua cửa hàng anh em cũng chỉ muốn quay đầu về công ty, nếu không vì công việc, em đã không đến. Mình ngồi cạnh nhau, nói chuyện với nhau, về công việc, anh vẫn bông đùa với em, mà sao em lại buồn đến vậy,

Đằng sau nụ cười anh, vẫn là im lặng, vẫn quan tâm nhưng sao lại thông qua nhân viên để gửi lời quan tâm tới em, anh biết em chờ cuộc gọi của anh đã nhiều ngày, anh biết em mong tin nhắn của anh đến cháy ruột, anh vẫn im lặng. Vậy mà qua cái màn hình máy tính vô tri kia, 1 lời quan tâm anh chát từ nick của nhân viên sao em cũng cảm nhận được đó là anh, dù xưng là chị em, anh đang chát bằng nich nhân viên anh cũng có thể bảo anh đây mà. Khi anh đứng dậy khỏi màn hình là lúc nhân viên nói với em sếp vừa chát với chị đấy. Lòng em rối bời, em gọi, anh lại không nghe máy nữa.

Em phải làm sao bây giờ. Nỗi nhớ này, sao cứ quấn lấy em ngày tháng, em không thể thôi nhớ, không thể ngừng quan tâm suy nghĩ, em phải làm sao để xóa anh đi trong tâm trí đây. Em nhớ anh nhiều quá rồi, mà chỉ có thể mỉm cười trước sự im lặng đó thôi.

Anh ah! em vẫn chờ cuộc gọi của anh, em nhớ anh nhiều lắm.



Có thể bạn quan tâm : tủ bếp acrylic, tủ bếp inox, thiết kế tủ bếp, tủ bếp acrylic giá rẻ, tủ bếp inox giá rẻ

Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2015

Mổ xẻ lợi hại của các công cụ vệ sinh răng miệng thường dùng

21:08 Posted by Unknown No comments
Hiện nay có rất nhiều công cụ làm sạch răng miệng để bạn lựa chọn, nhưng không phải cái nào cũng phù hợp với bạn đâu nhé!

Làm sạch răng là một trong những mối quan tâm hàng đầu, vì răng không được vệ sinh đúng cách sẽ dẫn đến một loạt bệnh phức tạp: sâu răng, viêm nướu, viêm tủy,... Tuy nhiên, khi lựa chọn phương thức vệ sinh răng miệng, bạn cũng nên quan tâm đến những ưu và khuyết của từng loại công cụ này nhé!





Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2015

Những dấu hiệu đặc trưng dễ thấy của bệnh viêm gan

00:46 Posted by Unknown No comments
Hãy quan sát sự thay đổi trên cơ thể thường xuyên để đề phòng viêm gan bạn nhé!


Chế độ ăn uống thiếu khoa học cộng với lịch học tập, làm việc căng thẳng khiến rất nhiều người mắc các bệnh về gan như viêm gan A, B, C, xơ gan,... khi tuổi đời còn trẻ. Để sớm phát hiện bệnh và có phương thức chữa trị kịp thời, bạn cần quan sát các biểu hiện sau của cơ thể:




Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

Tình đầu đơn phương...

21:00 Posted by Unknown No comments
Là kí ức về em. Tình đầu trong trẻo vụng dại. Là mối tình đơn phương theo suốt cả cuộc đời. Là nụ cười trong như nắng mai. Là cả thế giới của một tâm hồn non trẻ. Ngờ nghệch... nhưng chân thành.


Mưa. Buồn. Thật nhẹ.

Là kí ức về em. Tình đầu trong trẻo vụng dại. Là mối tình đơn phương theo suốt cả cuộc đời. Là nụ cười trong như nắng mai. Là cả thế giới của một tâm hồn non trẻ. Ngờ nghệch... nhưng chân thành.

Tôi yêu em vì chính con người em, bằng cả tâm hồn mình. Tôi đã nghĩ tương lai thật đẹp. Có em, có cả thế giới. Sẽ đi cùng nhau đến những vùng đất xa xôi. Sẽ nắm tay trên những con đường nhỏ, trên phố đông người, để thấy cuộc đời rất đáng sống. Là hạnh phúc, là tất cả, là em.

Tôi nghĩ về một ngôi nhà, có vườn, những đứa trẻ và có em. Hoa giấy phủ kín tường, hoa giấy tím, quyễn rũ như chính em. Tôi sẽ chăm thêm dăm ba chậu cây cảnh, sẽ đẹp thôi. Em sẽ có cho mình một gian bếp rộng rãi và đầy đủ, để mọi người biết rằng em là một người phụ nữ, thật tuyệt vời. Những đứa trẻ gọi chúng ta làbố mẹ, xinh xắn và đáng yêu như em.


Tôi nghĩ nửa đời còn lại. Khi những cánh chim đã bay đi. Còn lại tôi và em. Tôi sẽ pha cho em những ly cà phê thơm ngon, nắm tay em những ngày mưa và dạo chơi những ngày nắng. Tôi biết ơn cuộc đời vì có em, tôi có cả thế giới.

Tôi say trong cơn điên tình, tôi chìm trong ảo mộng. Và tôi chết.

Mưa, tất cả vỡ tan như bọt bóng. Cả em, cả tương lai, cả thế giới đều chết. Tan biến như chưa hề tồn tại. Tôi như kẻ điên tìm kiếm em trong cơn say. Nhưng em đã bao giờ thuộc về tôi đâu. Dù chỉ một chút. Phải không em?

Cất em ở đây. Một góc tâm hồn tôi. Luôn chứa một khoảng trống. Chỉ mình em, không dành cho ai khác. Giữ em ở đây, tôi giữ cả thế giới.



Thứ Ba, 28 tháng 7, 2015

Chúng ta sẽ cùng nhau già đi anh nhé!

19:44 Posted by Unknown No comments
Dẫu năm tháng qua đi, em mong tình yêu của chúng ta cũng bền lâu như vậy. Dù già đi mười năm, hai mươi năm hay đến khi trở thành cụ già chín mươi tuổi, em mong bàn tay anh vẫn nắm chặt tay em như thế. Em là cô gái của anh... mãi mãi!


Có một điều em luôn ấp ủ từ lâu, đó là ngày em được trông thấy anh tỉnh giấc dậy mỗi sớm mai, được anh ôm em vào lòng mỗi khi đêm về. Em thích anh mắt anh nhìn em thật lâu, thật dịu dàng, thật say đắm và kiên định. Ánh mắt mà khi những vất vả bon chen làm em mệt mỏi, thì khi nhìn vào ánh mắt ấy, em thấy cả niềm yêu thương mãnh liệt không diễn tả thành lời.

Anh ơi, anh có nghe gió hát không? Khúc ca hạnh phúc ngày đôi ta chung tôi. Đàn chim én chao nghiêng trên nền trời kia cũng đang mỉm cười chúc phúc cho chúng ta. Và biển thật xanh in hằn dấu chân hai ta, mãi mãi cũng không thể xóa nhoà vì đôi ta sinh ra là dành cho nhau.


Em yêu cái giây phút thiêng liêng được anh nắm tay đi trên con đường một ngày đầy nắng. Em yêu giây phút được nép vào người anh thật lâu, ánh nắng chói chang cũng không thể xua đi sự rạng rỡ trong ánh mắt em. Bởi tình yêu của anh dành cho em là vĩnh cửu. Em yêu cái giây phút người ta tuyên bố em trở thành vợ của anh, hạnh phúc lắm và cũng ngọt ngào lắm.

Từ nay, em sẽ không cần cảm thấy đơn độc nữa, bởi bàn tay ấy luôn cho em hơi ấm, và bờ vai yên an ấy mãi là chỗ dựa vững chắc cho em. Đêm nay bầu trời thật đẹp, bởi bên em có anh và ngàn ngôi sao trên nền trời ấy chứng kiến câu chuyện của chúng ta. Còn gì hạnh phúc hơn phải không anh khi mỗi ngày qua đi chúng ta đã chung một nhà, cùng ăn chung bữa ăn và cùng xây đắp một mái ấm. Với một người phụ nữ, còn điều gì là tuyệt vời hơn, anh nhỉ?


Hôm nay nắng đẹp lắm, cũng là khoảnh khắc em hạnh phúc nhất trần đời. Một nửa thế giới của em đang ở đó, ôm em thật chặt. Em hứa sẽ ngoan, sẽ không bướng bỉnh hay trẻ con ngốc nghếch, vì vị trí bây giờ của em đã khác. Em sẽ sinh cho anh những đứa con, sẽ làm một người vợ hiền thực thụ, sẽ làm một cô dâu lễ phép với mẹ anh. Em muốn giành cho anh, tất cả những gì mà em có được bằng tất cả tấm chân thành của mình.

Em đã mơ rất nhiều về tương lai của chúng ta ở phía trước. Chồng của em ạ. Anh có cảm giác từng điều một trong giấc mơ của em dần trở thành sự thật không anh? Vì có anh mà em mạnh mẽ đứng lên từ sau mối tình phía trước. Vì có anh mà giấc ngủ với em bình yên hơn. Vì có anh, em chấp nhận từ giã cuộc sống độc thân của một cô gái để trở thành vợ của anh và là người phụ nữ hạnh phúc nhất.

Dẫu năm tháng qua đi, em mong tình yêu của chúng ta cũng bền lâu như vậy. Dù già đi mười năm, hai mươi năm hay đến khi trở thành cụ già chín mươi tuổi, em mong bàn tay anh vẫn nắm chặt tay em như thế. Em là cô gái của anh... mãi mãi!

Nắm chặt tay em nhé... đừng buông...



Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2015

Tại sao phụ nữ lại thích nhận mình là mèo?

19:31 Posted by Unknown No comments
"Chúng tôi tự hỏi tại sao mình vừa muốn tránh xa thế giới vừa muốn được quan tâm âu yếm, phải chăng chúng tôi thật sự là loài mèo những khi vô thức?"


Anh người yêu của tôi thường hỏi như vậy. Vì tôi đổi tên danh bạ trong máy anh thành "MEO MEO", tôi hay giả tiếng kêu của mèo mỗi khi bên anh, tôi hay dụi vào người anh...Tôi nghĩ tại vì đa số chúng ta đều thấy mèo đáng yêu. Tổng thể chúng ta thấy chúng đáng yêu từ đầu đến đuôi. Nên mỗi khi muốn ra vẻ dễ thương tôi thường mở thật to mắt nhìn anh người yêu giống như cách chúng nhìn ta khi cần ta chú ý. Rồi tôi lăn qua lăn lại người anh ấy trong khi miệng phát ra tiếng "gừ gừ meo meo" như khi chúng muốn đòi ta thứ gì đấy.

Và giờ thì tôi đạt đến ngưỡng ngoài được vuốt ve lưng, anh còn gãi cổ tôi như một con mèo thật thụ, tôi nghĩ vì khi chúng được gãi cổ trông chúng rất thỏa mãn khiến người gãi cũng cảm thấy thoải mái lây. Thật ra loài mèo khá kín đáo, chúng không nói nhiều như phụ nữ chúng ta, chúng ta đưa mục đích vào từng câu nói, chúng chỉ đòi hỏi khi chúng có những như cầu cơ bản thôi, cụ thể là ăn và vuốt ve. Khi chúng im lặng, chúng khá là bí ẩn. Dù anh người yêu có nói "Anh thích chó hơn" thì nếu tôi thật sự có cá tính của một con mèo, tôi nghĩ anh ấy cũng sẽ say đắm tôi đến nỗi không thể để đầu óc rời khỏi tôi một giây. Và dĩ nhiên là sẽ quên sạch sự tồn tại của lũ chó xung quanh.


Tôi thật sự nghĩ phụ nữ hợp với mèo, đàn ông hợp với chó. Đấy là một điều hiển nhiên. Cả hai đều có cách thông minh và ngu ngốc đặc trưng riêng của bản thân mình. Nhưng tôi chỉ muốn nói về chúng ta, về những con mèo mềm mại, uyển chuyển và dại khờ tin vào những đôi tay vuốt ve chúng. Đôi khi tôi cảm thấy đằng sau sự im lặng bí ẩn của chúng là một nỗi cô đơn vô tận trải sâu trong bóng tối. Cách chúng ta nhìn xa xăm chẳng khác cách chúng làm mỗi khi có một khoảng lặng riêng.

Chúng ta nhìn vào đâu? Vào nỗi lo toan của cuộc sống hằng ngày? Vào sự rối bời và những khúc mắc âm ỷ trong lòng? Vào một nỗi sợ vô hình mà luôn hiện hữu trong tim? Chúng nhìn vào đâu?...Đôi khi tôi không thể nhìn rõ ràng vào những suy nghĩ của mình cũng như không thể biết được một con mèo đang giữ điều gì trong sự lặng im của chúng. Có thể chúng chẳng nghĩ ngợi điều gì mà chỉ im lặng quan sát thế giới hoặc cái gì đó đang động đậy phía xa xa...


Đôi khi chúng tôi học cách cuộn tròn mình trong ổ để không phải suy nghĩ quá nhiều về xung quanh, để tự bảo vệ mình. Chúng tôi tự hỏi tại sao mình vừa muốn tránh xa thế giới vừa muốn được quan tâm âu yếm, phải chăng chúng tôi thật sự là loài mèo những khi vô thức? Hay đấy là một cảm giác được ban xuống để hành hạ chúng tôi? Để chúng tôi nhận ra mình cô độc đến nhường nào?

Dùng từ "chúng tôi" ở đầy thật sự hơi bao đồng và có đôi chút toan tính sự đồng cảm từ các bạn:) Nhưng tôi nghĩ phụ nữ đủ bao dung cho sự tính toán nhỏ này của tôi, vì đa số chúng ta thật sự bao dung đến mức chính chúng ta còn không thể tin nổi. Chắc vì chúng ta quá mạnh mẽ. Sau rốt, loài mèo linh hoạt sẽ tỏ ra mình là một loài vật mạnh mẽ và lạc quan. Đóng lại cách cửa bí mật và tút lại vẻ kiêu hãnh của mình để bước ra trải nghiệm tiếp thế giới một cách đầy tự tin. Tôi khi nghĩ việc là mèo khiến tôi bình tĩnh lại và tự tin lạ.



Tôi cảm thấy mình nhẹ nhàng hơn, mềm mại hơn và hấp dẫn hơn nữa. Tôi băn khoăn không biết mèo có bao giờ tưởng tượng mình là phụ nữ chúng ta? Được đứng thẳng trên những đôi cao gót đẹp đẽ và nói tiếng người bằng chất giọng nữ tính, đáng yêu của chúng ta? Có đồng cảm vì cả hai cùng chung sở thích giấu diếm? Có đôi lúc cũng tự cáu kỉnh với tính nói nhiều và suy nghĩ lung tung linh tinh loạn cả lên của phụ nữ? Có nhẫn nhịn hết mình trước những người mình yêu thương? Có suy nghĩ về tình thân, tình bạn và tình yêu? Có suy nghĩ về việc nên được che chở, bảo vệ hay tiếp tục gieo mình bươn trải trước bao sóng gió, cạm bẫy? Có hết lòng hy sinh vì tương lai của thế hệ sau này?...Mèo có thích làm phụ nữ không nhỉ?

Tôi không biết, tất cả chỉ là suy nghĩ mà. Tôi chỉ biết mình có một anh người yêu, anh thích chó nhưng đôi khi anh gật gù công nhận tôi giống mèo và anh nói "yêu meo" thường xuyên với tôi. Và tôi chỉ muốn mỉm cười chứ không nói thêm gì. Đôi khi việc giấu quá nhiều thứ khiến tôi thấy mình khá cô đơn nhưng con mèo trong tôi muốn mặc kệ điều đó. Vì tôi lười biếng quá, lây đến cả cái tính này từ mèo.